Tôi thật may mắn: sự lười biếng của tôi khiến các tác phẩm tôi viết trở nên hiếm hoi. Cứ vài tháng tôi mới cho ra mắt một đoạn văn nhỏ. Mà sự hiếm hoi này lại khơi dậy trí tò mò.
Trong giới văn chương, những kẻ lười biếng thường là những kẻ hay nhận được giải thưởng (J.D. Salinger, Antoine Blondin, Bernard Frank, Albert Cossery…). Các nhà phê bình cảm ơn những người ấy vì đã không làm họ chết chìm trong công việc.
Và chừng nào những bài viết của tôi còn nằm trong sự tò mò của phụ nữ - tôi nghĩ mình sẽ ổn thôi!
Mẹ kiếp! Nhiều việc quá không ngủ được.
3:50p sáng